1 "When Israel was a child, I loved him, and out of Egypt I called my son.
2 But the more I [a] called Israel, the further they went from me. [b] They sacrificed to the Baals and they burned incense to images.
3 It was I who taught Ephraim to walk, taking them by the arms; but they did not realize it was I who healed them.
4 I led them with cords of human kindness, with ties of love; I lifted the yoke from their neck and bent down to feed them.
|
|
1 Khi Y-sơ-ra-ên còn thơ ấu, ta yêu dấu nó; ta gọi con trai ta ra khỏi Ê-díp-tô.
2 Các tiên tri càng gọi nó chừng nào, nó càng trốn tránh chừng nấy. Chúng nó đã dâng của lễ cho các tượng Ba-anh, và đốt hương cho tượng chạm.
3 Dầu vậy, ta đã dạy Ép-ra-im bước đi, lấy cánh tay mà nâng đỡ nó. Song chúng nó chẳng hiểu biết rằng ta đã chữa lành cho.
4 Ta đã dùng dây nhân tình, dùng xích yêu thương kéo chúng nó đến. Ta đã như những kẻ cởi ách khỏi hàm chúng nó, và để đồ ăn trước mặt chúng nó.
|